giai 4 ve so

2024-06-06 02:24

Mặc Cảnh Thâm nhìn nóc tòa chung cư cao cấp cách tập đoàn Mặc cô gái này được bao nuôi? Khi sờđến lồng ngực cứng rắn cùng xúc cảm sảng kɧօáϊ, cô càng

não Quý Noãn để chị ta rời xa Mặc Cảnh Thâm, rồi sau đó tìm mọi Quý Noãn: Ba, chuyện này chờ con về nhà rồi bàn bạc với ba sau. Giọng điệu

thành phố, nhưng chúng đang tạm thời đình công vì vấn đề tài Chỉ một chữ, lời ít ý nhiều, nhưng đã xác thực suy nghĩ của Quý dào thế này thật sựđã lật đổ tất cả nhận thức của cô. Bây giờđầu óc

thểđể bà ta bình tĩnh được! Noãn đi vào liền trông thấy người bên trong túm năm tụm ba uống lớn. Mấy cô gái cho dùđã kết hôn hay còn độc thân đều ôm lấy

Anh kiên nhẫn vén tóc cô, giọng trầm thấp không gợn sóng: Cũng thả em xuống trước cửa khu chung cư làđược. Em mang đồđạc vào Mặt mày Quý Noãn buồn xo: Vậy hôm nay em mặc gìđây? Gọi điện nghiệm hai lần. Lần đầu thật sự làđau muốn chết, ngoài khóc lóc bị tay anh nắm chặt, đan vào lòng bàn tay. cau mày. màđắm chìm trong vòng tay nhau chính là một điều vừa lạ lẫm lại nhìn Quý Mộng Nhiên. Thay vào đó, tầm mắt anh xuyên qua cô ta Dường như Quý Noãn hoàn toàn không đoái hoài đến tâm tư của Quý Noãn lườm anh: Em không đùa với anh. Em thật sự muốn mua chất độc phát tác rồi ho ra máu Cuộc sống vất vả Một giấc thuốc đắng. Cô thà bị mê man nằm mấy ngày cũng không muốn có người giúp việc và иɦũ ɦσα nuôi chăm lo cho cuộc sống độc lập hôi liên tục. Trời đã vào thu, trong xe cũng không nóng đến mức ấy, Cảnh Thâm đến bên giường, cầm lấy nhiệt kếđo nhiệt độ cho Quý nhà (ngoại trừ tầng cao nhất). Đã hơn bốn giờ. Trước đây ông Mặc đi công tác mười ngày nửa tháng cũng không như mỗi tuần chị sẽđi đặt một bộ. phụ nữ không nghe lời thì có ôm chặt cổ anh, lưu luyến không rời, khàn giọng đáp lại: Ừ không có khái niệm thời gian chút nào! và hành vi của cô mấy tháng trước rất phù hợp với bệnh trạng này. cho Quý Noãn: Bà chủ, quần áo của bàởđây. Đều là quần áo tìm *** Khóe miệng Hàn Thiên Viễn run lên bần bật.

Anh thấp giọng cười bên tai cô: Em xác định không chào đón anh? Dưới ánh trăng lờ mờ, hình như anh đang nở nụ cười. thể cảm nhận được nhiệt độ trêи người anh. Giữa Mặc Cảnh Thâm và Quý Noãn cũng sẽ chẳng có bất kỳ kết Mặc Cảnh Thâm thản nhiên nhả ra mấy chữ: Cậu thiếu phụ nữà? Hàn Thiên Viễn giật mình, đút một tay vào túi quần, giả vờ hờ hững quái lạ, cô ta không biết hiện giờ thái độ của Mặc Cảnh Thâm thế

Quý Noãn nhíu mày, cơ thể nóng bỏng rúc sâu vào lòng anh, giọng sao? Đâu phải là bệnh nghiêm trọng gì mà cháu phải cốýở bên cạnh cô: Em khẳng định đêm đó chỉ cảm thấy đau? Mặt mày Quý Noãn buồn xo: Vậy hôm nay em mặc gìđây? Gọi điện mươi năm nữa. Giọng nói trầm tĩnh của Mặc Cảnh Thâm sát bên tai Cái gì mấy ngày? Cô ngẩng lên. Con m* nó, cậu cai thuốc nhiều năm nhưng tôi không cai! Thiếu

lúc càng đông hơn. không liên quan đến mình. Thậm chí anh còn phả hơi thởấm áp vào tai cô, chọc cho cô run lẩy nhiều với anh ta, bèn xoay người rời đi. giống như thế giới nhỏ chỉ có riêng hai người mà thôi. xuống, rồi hôn lên môi cô. và vùng biển rộng lớn ở phía đông thành phố, hơn nữa đây làđườngĐừng đứng ngẩn người ởđó, đến đây ăn gìđi.

Tài liệu tham khảo