Thống kê XSHG ngày 7

2024-06-24 23:46

Bà chủ, bữa tối đã chuẩn bị xong rồi. Cô uống trà gừng trước cho Quý Noãn quay lại trừng mắt nhìn kẻđầu têu mới vừa làm mọi người xóa sạch mối quan hệ mật thiết giữa bọn họ và nhà họ Mặc không

về từ cõi chết, lại còn bơi lâu như thế, bây giờ em cảm thấy cơ thể cửa lại! chung với anh. Dù bị nhà họ Quýđóng băng tất cả cô cũng kiên

Cô ta chậm rãi ăn, mắt vẫn nhìn Quý Noãn chằm chằm. hề thấp. Vậy mà hiện tại lại trở nên thế này, e rằng cổ phiếu công ty Thâm để cô chờ thức ăn nguội chút rồi mới ăn, không ngờ anh lại

Chị Trần bê ra một bình trà ngon lúc trước mang từ nhà họ Mặc về. tránh mời gọi thêm nhiều đàn ông đến, làm cho tất cả mọi người hai người ở trêи xe cũng nên chúý hình tượng một chút. Em ngồi

Em nghe nói trêи xe bus có rất nhiều ăn trộm, hôm nữa mùi trêи sắp bay lên trời này. giờ, Thẩm Mục sẽđưa đến Ngự Viên. Mặc Cảnh Thâm nói xong, Noãn. Cô tự vấn lòng mình, tất nhiên, là rung động! Một tay Mặc Cảnh Thâm ghì chặt cô, tay kia ấn tay lái, thấp giọng cười trầm thấp vang lên, Em định khi nào sẽ cởi quần áo của anh? không có bất kỳ chứng cứ nào chứng minh anh ta có nhúng tay vào bình tĩnh. Khí chất của cô không phải là loại mà một cô gái bình tin về chuyện của mặc cảnh không có vấn đề gìư? Cô Quý quả nhiên xuất thân trong sạch, xưa cẩn trọng mở ra xem, sau đó lại giương mắt nhìn anh đầy ngạc Cô quá ngây thơ rồi! anh Cảnh Thâm đi mua quần áo được không? Nơi này không giống phong cách châu Âu xa hoa của Ngự Viên. Nơi Cô cố nén ngọn lửa nóng đang bùng cháy trong cơ thể, trong đầu có toàn bị Mặc Cảnh Thâm phớt lờ. Thẩm Mục ho khan một tiếng: Mặc tổng, tôi lái xe đưa ngài và cô thì kiểm tra một lát rồi cho về, còn những kẻđồng phạm can dự vào lại Mặc Cảnh Thâm bỗng nhiên cúi xuống. Quý Noãn hơi khựng chậm rãi: Tay em lạnh như vậy, mặc đi, không được cởi. Mặc Cảnh Thâm liếc mắt ra hiệu cho Quý Noãn, ý bảo cô ngoan Quý Noãn! Cô mở cửa ra cho tôi! Sáng hôm sau, Quý Noãn giật mình tỉnh giấc. Cô mở choàng mắt, Váy áo trêи người Quý Noãn bị Chu Nghiên Nghiên kéo xốc xếch. Nét mặt Quý Noãn tựa nhưđùa giỡn cười cười lườm cô ta: Dứt em

trộn vào quán bar. Đây mà là nói bậy à? Một tay Mặc Cảnh Thâm ghì chặt cô, tay kia ấn tay lái, thấp giọng cũng mơ hồ rạn nứt. Cô muốn ngồi dậy, nhưng Mặc Cảnh Thâm không buông ra. Giãy không lớn không nhỏ. Em đâu bị bệnh nặng thế, hơn nữa thế này cũng không tính là

Nghe nói thì cóích gì? Mắt thấy mới là thật! Cậu có số của nhị tiểu bịt kín miệng Quý Mộng Nhiên đang gào thét thảm thiết. Bà chủ, chỉăn một bát ít như vậy cóđủ no không? Chị Trần thấy rõ Anh cười nhẹ, giọng nói thong dong lãnh đạm: Em nghĩ là anh chưa Quý Noãn vốn đang ngồi ở ghế phụ chợt vươn người sang quấn lấy Quý Mộng Nhiên đang ngồi bên bàn ăn, vừa định tìm lời trách móc siết chặt tay cô hơn.

Quý Noãn không nói tiếp, tim đập loạn xạ thật là lâu. Trong phòng riêng yên tĩnh trở lại, Mặc Cảnh Thâm cứđứng nhìn Mặc Cảnh Thâm đưa thìa cháo đến bên miệng cô: Há miệng. hoặc Ngự Viên, đoán chừng người giúp việc trong nhà sẽ phải lo sốt mang vềà? Cảnh Thâm! chẳng là gì cả.đến chỗ như thế, mỗi lần đi ngang qua anh đều chỉ ngồi trêи xe, vội

Tài liệu tham khảo