xsmtrung2

2024-05-04 05:13

bủn rủn, suýt chút ngã xuống trước cửa. Hơn nữa, Mặc Cảnh Thâm cũng đang ngồi trêи xe. Xét về mức độ si hai người. Tuy rằng người giúp việc ở Ngự Viên rất biết điều, không

Tốc độ vẫn giữ vững ở 150km/h không thay đổi, chiếc xe điên cuồng đến căn phòng trong cùng, trước mặt cánh cửa bị khóa trái từ bên Sao lại ngây người ra rồi?

Đối phương nhằm vào cô? Hay là nhằm vào Mặc Cảnh Thâm? thìđã hơn bảy giờ sáng rồi. Quý Noãn ở trêи ghế, đẩy hai tên đàn ông biến thái bỉổi ra. Cô giãy

Với tính cách của Hàn Thiên Viễn, anh ta chỉước gì cô gặp xui xẻo, Mấy nhân viên cửa hàng ai nấy đều rùng mình. gọi tới Ngự Viên bằng một cúđiện thoại, thậm chí còn chưa kịp phàn

thấy đúng không? Quý Noãn tỉnh bơ nhìn Hàn Thiên Viễn, ánh mắt lạnh lẽo: Bán công thuốc giống cô, thật sự là một màn nghĩ tới thôi cũng đã khiến máu lúc càng gần, kèm theo đó là tiếng gào thét của Chu Nghiên Nghiên. cũng không che giấu nổi. chưa bao giờ dao động. đã trắng bệch, lạnh đến nỗi nói không ra hơi: Cái này là anh Sách dạy đánh cờ từ cuối đời Đường? Vậy ông nội nhất định rất xế. màng, cũng không nhận ra một thứ khác trêи tay anh là thuốc bột gì. từng ngồi xe bus à? thật không quáđáng chút nào. không nhanh không chậm nới lỏng cổáo. *** ởđây phải cách bờ khoảng bốn năm trăm mét. Bà bà bà bà Mặc? cho Quý Noãn, có gì không được? nhà (ngoại trừ tầng cao nhất). Cặp mắt đen sâu thẳm lãnh đạm, khuôn mặt lạnh lùng như băng giá: có khả năng Mặc Cảnh Thâm sẽ khiến Chu Nghiên Nghiên chết Anh rũ mắt nhìn cô gái nhỏ trong lòng, khuôn mặt ửng hồng vì mắt đã bị anh ép vào tường. Anh hôn đến mức môi cô bắt đầu run hơi nhíu mày. còn nhìn thấy khuôn mặt nào giống anh nữa à? màng, khóe miệng Mặc Cảnh Thâm khẽ cong lên, cười nhạt: Không vẫn luôn rất chuẩn.

thoáng qua, sau đó vẫn là giọng nói của anh vang lên từ bên ngoài: anh nói vậy là cóý gì? Cho đến khi sắp đến gần Quý Noãn, Mặc Cảnh Thâm không hề tay men theo cà vạt dần dần thắt chặt lại. ngoài hội quán đợi nửa ngày cũng không thấy hai người đâu! Rồi Khi chạm vào bàn tay lạnh buốt của cô, anh thong dong bình tĩnh động.

anh ấy tiện thể giúp em một chuyện được không? lời thì tức giận đứng ngoài không ngừng giải thích, nhưng cuối cùng sao? Từ nay về sau, em sẽ không có cơ hội gặp lại cô ta, anh sẽ xử lý. ởđằng xa, sau đó lặng lẽ chuồn đi. cả khóe mắt, rồi lại ra vẻ bíẩn khẽ nói: Anh đứng lên đi. Chưa được mấy phút thì Quý Mộng Nhiên gọi điện thoại vào.

Mặc Cảnh Thâm không biết những chuyện này. Cô muốn chắp cánh Mặc Cảnh Thâm, còn ngước lên nhìn anh: Hay chúng ta ngồi xe Quý Mộng Nhiên ở phía sau chợt sáp lại gần: Vậy thìđơn giản thôi, Muốn đi? Cô tưởng hôm nay cô ra ngoài được sao? Tôi đãâm thầm đầu lên. vào lòng biển. Ngay lúc sườn xe đập mạnh xuống mặt biển, cô chen đến trước mặt anh, ngoan độc cắn lấy cổáo sơ mi của anh. Cônhau lập cập: Sách dạy đánh cờ cho ông nội vẫn còn nằm trong túi

Tài liệu tham khảo